Diễn đàn cộng đồng teen9x

Diễn đàn cộng đồng teen9x

Derniers sujets

» Top 5 cách trị mụn hiệu quả không tốn 1 xu từ vườn nhà
par TanDatCIT 15/01/18, 11:59 am

» Sản phẩm trị nám KOOCONAM loại bỏ được nám do những nguyên nhân nào?
par TanDatCIT 08/01/18, 11:58 am

» 3 bước vàng cho các nàng làn da sạch mụn
par TanDatCIT 03/01/18, 02:22 pm

» Đánh bài đổi tiền thật tại nhà cái aws88
par zingvnn 18/12/17, 07:54 pm

» Hiểu rõ tổng quát căn bệnh viêm amidan hốc mủ
par tisunup7 14/12/17, 05:11 pm

» Hay bị tiểu tiện thấy đau buốt đơn giản là biểu hiện
par forumdhung 12/10/17, 11:30 am

» Lựa chọn kỹ thuật phá thai 4 tuần tuổi bảo đảm nhất
par tisunup7 16/09/17, 04:57 pm

» Cung cấp lắp đặt kho lạnh giá rẻ trên toàn quốc
par lysons 12/09/17, 11:43 am

» Chấm dứt thai 4 tuần tuổi có gian nguy không ?
par tisunup7 09/09/17, 05:13 pm

» Cung đường trekking xuyên rừng lúc đi phươt đảo cát bà
par lethutra82 01/09/17, 09:07 pm

» Phương thức bỏ thai 4 tuần tuổi an toàn
par tisunup7 01/09/17, 04:30 pm

» tầm cao của máy hút bụi nhà xưởng
par lethutra82 01/09/17, 02:37 pm

» Top những địa điểm đẹp như ở châu âu lúc di tour thái lan
par lethutra82 30/08/17, 10:10 pm

» Cách làm thịt rim tôm thơm nức mũi ngon cơm giữa chiều
par hoaibao095 30/08/17, 06:59 pm

» Hủy thai 4 tuần tuổi bằng phương pháp nào an toàn ?
par tisunup7 30/08/17, 04:56 pm

» Cùng nhau nhận định máy chà sàn
par lethutra82 30/08/17, 03:00 pm

» mạnh nhất của dòng máy chà sàn
par lethutra82 29/08/17, 02:34 pm

» Chọn bác sĩ khám phụ sản giỏi tại sài gòn tại đâu?
par tisunup7 29/08/17, 02:07 pm

» Top 5 điểm check-in miễn chi phí ở Bangkok
par lethutra82 28/08/17, 10:30 pm

» Những phương tiện công cùng khi tới khám phá singapore
par lethutra82 27/08/17, 09:20 pm

» công nghệ dùng máy chà sàn liên hợp tương đối là đơn thuần
par lethutra82 26/08/17, 03:44 pm


    [Truyện ngắn hay ] Em Không Phải Là 1 Con Đĩ

    admin
    admin
    ADMIN
    ADMIN

    Posts : 655
    Xu : 103689
    Thanked : 25

    [Truyện ngắn hay ] Em Không Phải Là 1 Con Đĩ Empty [Truyện ngắn hay ] Em Không Phải Là 1 Con Đĩ

    Message par admin 19/12/12, 12:12 pm

    10:2






    [Truyện ngắn hay ] Em Không Phải Là 1 Con Đĩ CON+FI
    [sưu tầm]

    Anh đi tìm hoa, gặp người con gáiĐóa hoa thơ ngây, trong trắng dịu dàngAnh đi tìm vui, gặp người anh thươngNiềm vui thấp hèn ... hóa thành tình yêu ...



    Đàn
    ông cho dù có tốt đến cách nào, là người ra sao, kể cả dân trí thức như
    tôi, khi ăn nằm với vợ không ngọt ngào, đều tự có cớ cho bản thân được
    phép đi tìm hoa. Đi rồi lại về, thế là ổn. Có trách thì lúc tôi lấy vợ,
    tôi không yêu, chỉ lấy vì đã đến tuổi có gia đình, cần một người vợ, thế
    thôi.



    Hôm nay mưa và nắng giao nhau, cả hai như muốn dành không gian để dạo
    chơi nên tạo thành cái khí trời lúc nhè nhẹ, man mát, lúc thì lại âm ẩm,
    khô khan. Tôi lại muốn đi tìm hoa, thế là tôi gặp em. Một đóa hoa quá
    nhỏ bé, quá bình thường, trong mắt em tôi thấy hiện lên rõ rệt sự non
    nớt pha lẫn sự lạnh lùng. Song không quan tâm là mấy, tôi chọn em cũng
    chỉ muốn giải quyết và về nhà sớm.

    - Em bao nhiêu tuổi, và cần bao nhiêu tiền ?

    - 18, 300/dù. Tên, tuổi của a, và cho wc, e k muốn gặp người thân

    - Anh àh, 32, tên Thắng, đã có gia đình.

    - What ? Anh có vợ rồi à, và anh đang đi tìm gái à ?

    - Em hỏi làm gì ? Có thể giảm giá cho anh không ?

    - Em chọn anh. Tới đi, sao cũng được...

    Lúc ngả giá với bông hoa của tôi, giọng điệu em nghe đắng. Đắng vô cùng,
    không như những bông hoa khác ngọt ngào mời mọc, tôi có cảm giác như
    nếu chỉ cần k theo em điều gì, em sẽ out nick tôi ngay, mà mặc dù em quá
    đỗi bình thường, không đẹp, không body. Điều đó làm cảm giác của một gã
    đàn ông tăng lên gấp bội, tôi muốn em.

    Đón em, tôi giật mình. Trước mặt tôi chỉ là một nụ hoa chưa hé nở. Em
    yếu đuối, em mỏng manh, với một đôi mắt xa xăm, đôi mắt ấy nhìn tôi như
    thể chỉ lập tức muốn tôi biến mất khỏi trái đất này. Bông hoa dại của
    tôi ngồi trên xe, hay tay nắm chặt yên xe sau lưng, mặc tôi nói chuyện,
    em chỉ trả lại tôi bằng sự yên lặng lạnh lùng. Tôi bật cười và nghĩ, em
    quả thực không chuyên nghiệp và chiều " khách hàng " của em một chút nào
    cả.

    Dường như lúc ấy mưa giành chiến thắng bởi cuộc tranh giành không gian
    cùng nắng. Mưa không to, nhưng cứ cố chạy thế này thì tôi và em đều sẽ
    ướt mất, nên tôi tấp vào một gốc cây, vội vã tìm áo mưa mặc vào. Thoáng 1
    giây, tôi thấy trên gương mặt em nong nóng một giọt nước mắt, hay đó
    chỉ là mưa chạm nhẹ vào gò má em?

    Đến nhà trọ, em ngồi yên. Tôi bật cười :

    - Vào tắm đi em, sao lại ngồi đấy.

    - Ơ..ok. Chờ một chút.

    Lại một lần nữa, tôi sợ ánh mắt em, em nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng
    và phẫn nộ đến khiếp sợ, song nó lại chuyển thành sự lạc lõng và sợ hãi.
    Em quay mặt đi bước vào phòng tắm. Tiếng nước chãy hôm nay lạ thật,
    nghe như từng tiếng nấc nhỏ vang lên. Trời hôm nay lạ quá, một màu xám
    ảm đạm. Em bước ra, mặc quần áo, và khăn tắm thì để hết cả ngoài này. Ôi
    bông hoa đáng thương nhỏ bé, em run khi tôi bảo em lại gần. Cái run
    đáng ghét của em làm dục tính trong tôi trỗi lên quá đỗi. Tôi biết em là
    bông hoa lạc đường, em khờ dại trước một rừng hoa rực rỡ lẳng lơ ngoài
    kia. Song tôi chỉ muốn đi tìm hoa, thưởng thức chứ không hề muốn giữ lấy
    bông hoa ấy để nâng niu.

    ...

    Cơ thể em run bần bật khi tôi chạm vào, tay em nắm chặt ga giường, mắt em nhắm nghiền, môi em mím chặt, và em nằm yên.

    ..........................
    ........................ .....................

    Sau lần đó, tôi biết em không thuộc vào cái thế giới mà em đang lún chân
    vào. Tôi không muốn một đóa hoa nhỏ bé ấy cứ cố chống chọi bằng những
    chiếc gai chưa đủ cứng cáp với cuộc sống này, với sự hỗn loạn gì đó đang
    diễn ra trong em. Tôi thực sự muốn giúp em, song tôi sợ gặp em lần nữa
    vì tôi biết tuổi của em còn rất nhỏ. Một người có danh tiếng như tôi
    không bao giờ muốn phá hoại cái thanh danh chỉ vì một cô gái làng chơi
    cả.

    Cả tuần ấy, tôi không yên với những dòng suy nghĩ về em, em nao phải gái
    làng chơi, dường như em chỉ là một đóa hoa nhỏ bé khờ dại vô tình để
    một đợt bảo cuốn em sang chốn ấy. Em còn đó, lững lơ, thế nên tôi thấy
    mình phải cứu em ra....

    Trời hôm nay trong xanh, ánh nắng dìu dịu tỏa ấm cả khí trời. Song đường
    Sài Gòn bụi bặm quá, hỗn độn quá, cái âm thanh ấy cứ hòa vào nhau ..
    tạo nên cái cảm giác nôn nóng, vội vã chạy đua với thời gian. Tôi hẹn
    gặp em, em đồng ý.

    - Hôm nay em muốn đi đâu.

    - Oh, đi đâu cũng được, khác biệt gì nhau hả anh. Lên mặt trăng nhé. Haha

    Tôi im lặng. Tiếng cười và giọng nói của em bây giờ lạnh lùng hơn, cay
    đắng hơn, gương mặt em mệt mỏi với đôi mắt thâm quần, xa xăm. Phải chăng
    tôi đã lầm, hay thực sự em cũng chỉ là một con điếm mới vào nghề cho
    nên còn thiếu chuyên nghiệp mà thôi ?

    - Em đang làm gì ?

    - Thế anh đang chở em đi đâu và làm gì ? Em nói bằng âm thanh giễu cợt.

    Tìm một quán coffee yên tĩnh, tôi chở em vào. Tôi cảm thấy em vừa định
    nói điều gì đấy rồi lại thôi, em tiếp tục yên lặng không nói lời nào.

    - Em uống gì ?

    - Sao anh lại chở em vào đây ?

    Em nhìn tôi dò xét với vẻ rằng hôm nay anh không hứng à làm tôi chỉ muốn
    đè em xuống, cởi phăng quần áo em ra và cho biết thế nào là không hứng.
    Một con đĩ như em cũng chỉ cần tiền và sợ mất thời gian khi chỉ uống
    nước với khách hàng sẽ không được lợi lộc gì.

    - Em đừng lo, tiền anh vẫn trả cho em. Ngồi đây uống nước đã, em uống gì ?

    - Chanh đá, không đường.

    - Chua thế sao mà uống hả em ?

    Tôi hỏi em nhưng vẫn bảo phục vụ làm đúng theo những gì em nói. Nhìn
    xung quanh, tôi mới để ý đến tên quán này là "Cỏ Dại" . Giống như người
    con gái ngồi trước mặt tôi. Em mỏng manh như những bông hoa dại nhưng cứ
    cố giương ra vẻ ương ngạnh của mình. Có ly nước trong tay, em cứ đùa
    với những viên đá sóng sánh long lanh mà khuấy khuấy. Cho viên đá vào
    miệng, em xuýt xoa..

    - Lạnh thật !

    - Em hâm à, đá không lạnh thì cái gì lạnh?

    Trả lời tôi chỉ là tiếng leng keng của thành ly nước em đang uống và
    chiếc muỗng em đang cầm. Tôi khó chịu khi thái độ của em cứ như vậy...

    - Em hỗn quá, sao lại làm nghề này ?

    - Nghề gì anh ?

    Haha, em lại còn giả ngây thơ không biết tôi đang nói về việc gì. Nhiều lúc tôi chỉ muốn vả cho em mấy bạt tai.

    - Thì làm đĩ .

    Buông chiếc muỗng, rời mắt khỏi ly nước, đôi mắt em đi tìm ánh mắt tôi
    với tất cả sự lạnh lùng và căm ghét mà em có được lúc ấy, em nhẹ nhàng
    ...

    - Vì Tiền .


    Thế là rõ, loại người như em cũng chỉ vì tiền mới làm nghề này thôi, kể
    cả gương mặt non choẹt đang ngồi trước mặt tôi cũng không ngoại lệ.




    - Thế thì em nên học cách làm đĩ cho chuyên nghiệp đi. Cứ kiểu này thì không có khách đâu.

    Buông xong câu nói ấy, bắt gặp ánh mắt em đau đớn, dù chỉ là trong phút chốc. Nhưng chắc là do tôi tưởng tượng mà thôi.

    - Ừh, sẽ học để chuyên nghiệp hơn. Lúc ấy anh lại gọi em nhé.

    Âm thanh tôi vừa nghe thấy, hòa với dòng nhạc dịu êm của quán nước này
    thật không hợp chút nào. Cái âm thanh từ đôi môi em phát ra. Lạnh lùng,
    và bất cần.

    .........................................

    Vì một thời gian dài bận rộn với công việc nên tôi không gặp em, và hình
    như tôi nhớ em. Tôi lại online để tìm em. Em nhắn tin nói đã xóa nick
    này và để lại số điện thoại cho tôi. Tôi gọi cho em, trả lời tôi là một
    giọng nói trong trẻo như đượm buồn của một cô gái nào đó.

    - A lô, ai đó ạ ?

    - Điện thoại này phải của .. chết thật, cô ấy không nói rõ tên mình.. xin lỗi, tôi nhầm số.

    Tôi bối rối không biết phải nói sao. Mà em thật lạ, điện thoại làm ăn của mình mà không chịu giữ lấy.

    - Anh à ? Em đây, anh muốn gặp em à ?

    Giọng nói kia lập tức chuyển thành giọng nói của em. Tôi vẫn nghĩ em
    thật tài tình, có lẽ lúc nãy em đang chờ điện thoại của gã trai nào đó
    khác nên giả giọng dễ thương ấy. Song tôi không quan tâm, hôm nay tôi
    muốn gặp em, thõa mãn. Từ sau lần gặp em, dường như tôi chán tất cả
    những bông hoa khác, đó cũng là điều làm tôi cảm thấy khó chịu và lo
    lắng. Tôi không thể để em quyến rũ - không thể để một con đĩ như em
    quyến rũ.

    - Mình ra ngoại ô chơi nhé em, ra vùng nào sông nước ấy.

    - Anh muốn thay đổi không khí à, ok.

    Em cười, lần đầu tiên tôi thấy em cười lại là nụ cười nhếch mép, khinh
    khi như thế này. Điều đó làm tôi không ưa, không ưa em * thõa mà còn ra
    vẻ.

    - Em vẫn chẳng học được cách ngọt ngào sao ?

    - Hì, có lẽ, em chẳng ưa việc này.

    - Thế thì sao lại làm ?

    - Tiền.

    Vẫn câu trả lời ấy, nhưng lần này em khuyến mãi cho tôi thêm nụ cười. Nụ cười bất cần.

    - Tiền, có thế thôi à, anh bao em nhé ?

    Ngẩng đầu lên nhìn tôi, lại mỉm cười, em ngã giá..

    - Bao thế nào, trả nhiêu tiền ?

    - Đồ .. đồ..

    - .. Đĩ . hahaha

    Em thêm vào câu nói của tôi còn lấp lững và cười to. Nụ cười em làm tôi
    sợ. Nụ cười chứa đựng bao nhiêu sự ai oán, cay cú. Em thật lạ, chính em
    làm nghề này không ai ép buộc, vậy mà cứ làm ra vẻ cay cú về nó, chẳng
    khác gì em đang khinh khi chính bản thân mình. Tôi chưa từng gặp một cô
    điếm nào như em trước đây cả.

    Chở em ra ngoại thành, ra với vùng sông nước yên tĩnh. Thật ra tôi ra
    đây, bởi vì tôi không muốn để người thân bắt gặp mình đi ăn vụng, và với
    một cô gái trẻ như em. Thấy động tác em hít hà tận hưởng không khí
    trong lành ở đây, thật đáng yêu vô cùng. Thuê một cái ghe nho nhỏ, tôi
    chèo ra giữa hồ.

    - Em biết bơi không ?

    - Không.

    - Thế em sợ không ?

    - Không.

    Cho ghe dừng lại, tôi lại gần em. Trông em bình tĩnh lắm, gương mặt em
    nhìn tôi không chút cảm xúc nào cả, đôi mắt em nhìn ra sau gáy tôi, rồi
    bỗng mất hút trong xa xăm, mắt em khép lại.

    Tiếng nước chãy, tiếng ghe bập bềnh, tiếng tôi thở, không có âm thanh nào từ nơi em.

    ..............................

    Thời gian sau, tôi đi với em thường hơn. Đương nhiên là em không online,
    vì tôi đang bao em, trả tiền em hàng tuần dù đôi khi không làm gì em
    cả. Tôi làm việc, em giúp tôi. Tôi mệt mỏi, em thư giãn dùm tôi. Cứ thể
    trôi qua nữa năm, em bây giờ trông tràn trề sức sống, không phờ phạc như
    trước kia nữa. Nhưng ở em vẫn chỉ là những nụ cười nửa môi và ánh mắt
    xa lạ dành cho tôi. Mọi chuyện diễn ra bình thường cho đến này em đòi
    gặp con gái tôi...

    - Anh, cho em gặp bé Lan nhé.

    - Tại sao ? Để làm gì vậy em.

    - Cho em gặp đi mà.

    Giọng nói em bây giờ khác trước, lúc nũng nịu, lúc cương quyết, lúc lạnh
    lùng... chứ không như ngày xưa, em nói với tôi chỉ với sự giễu cợt bất
    cần.

    Và em gặp Lan, con gái tôi.

    Con bé nhìn em, ánh mắt dò xét, dường như tôi cảm thấy con bé 4 tuổi
    đang tìm hiểu xem người trước mặt nó là ai, là gì cũa ba. Mà đôi khi do
    tôi quá lo sợ Lan sẽ về mách mẹ nên ưởng tượng thấy thế.

    Em nói giỡn, em cười đùa với Lan. Nhìn cả hai chỉ như hai chị em tung
    tăng nô đùa. Em còn nhỏ dại quá, ôi em tôi, sao em phải vì tiền mà bước
    chân vào con đường này, tôi không biết.

    ....

    Mọi chuyện có lẽ sẽ luôn tốt đẹp nếu em không hỏi tôi câu hỏi mà bấy lâu nay tôi không muốn

    nghe nhất.

    - Anh sẽ li dị và lấy em chứ ?

    - ...

    - Anh biết em tốt hơn vợ anh mà ?

    - ...

    - Anh có yêu em không ?

    - Có, nhưng mà...

    - ... em là đĩ, và anh chỉ đang bao em ?

    - ... k..h.ô..n..g. Không hẵn vậy...

    Em quay mặt bước đi, trao cho tôi một ánh mắt đau thương, rồi em quay mặt bước đi. Vai em run bần bật, dường như em khóc...

    - Em sẽ gọi cho anh sau...

    Dáng em không vững, làm tôi chỉ muốn chạy theo, ôm lấy em, vỗ về, nhưng
    tôi không thể. Vì em rốt cuộc chỉ là một bông hoa dại tôi thưởng thức
    ven đường. Dù tôi yêu em, dù tôi say mê em, thì phía trước vẫn có một
    gia đình chờ tôi về. Giọt nước mắt hôi hổi chực rơi ra, nuốt vào. Tôi
    xót xa cho thân phận em bạc kiếp.

    ...............................

    - A lô, anh đến đón em. Nhà trọ ngày đầu tiên anh đi với em ấy.

    Một ngày mưa, em đang ở nhà trọ nơi tôi đưa em đến lần đầu. Lòng tôi cay
    cú. Em quả thực là ngựa quen đường cũ, khi không có tôi thì vội vã đi
    tìm những gã đàn ông khác.

    - Sao em phải làm vậy ?

    Nhìn những vết hằn trên tay em, nhìn những giọt nước còn đọng trên gò má
    em, nhìn môi em mỉm cười yêu đuối, nhìn ánh mắt xa xăm em chào tôi...
    làm tôi thương em quá, giá mà tôi có thể bảo bọc em cả cuộc đời...

    - Anh chở em ra biển nhé anh.

    - Giờ này à? Trưa rồi.

    - Đi mà anh, em xin anh.

    Từng hơi thở em yếu đuối phát ra. Làm trái tim tôi chùn xuống. Biển cũng
    không xa lắm. Lần này tôi sẽ bắt em bỏ cái thế giới ấy, nhất định tôi
    phải đưa em trở về....

    ...........................................


    Tôi và em ra biển. Em dường như sắp gục ngã mất, chặng đường không xa.
    Nhưng vì em đã mệt mỏi từ trước nên tôi thấy em như mền nhũn trong từng
    bước chân. Cái vẻ cứng cáp em tạo ra ngày thường cũng biến mất. Gió to
    quá. Tôi tưởng chừng như gió có thể sẽ bất cứ lúc nào thổi bay em. Trước
    không gian bao la, em đứng đấy, nhỏ bé và yếu đuối. Em khóc, lần đầu
    tiên em khóc nức nở, lần đầu tiên tôi thấy cơ mặt em thay đổi khi khóc,
    lần đầu tiên tôi nghe từng tiếng nấc em vang lên.




    Chưa bao giờ tôi cảm thấy bất lực đến thế. Không thể chạy vào ôm lấy em.
    Tôi chỉ biết đứng đấy. Im lặng. Tôi cảm thấy nếu tôi lại gần em, khoảnh
    khắc ấy sẽ lại biến mất và thay vào đấy là bộ mặt hằng ngày của em.

    - Chở em tới khúc kia nhé a.

    Em nín khóc và bảo tôi chở đi chổ khác. Giọng nói em xa lạ quá. Cô gái
    này thật lạ, dường như bên trong cái vóc dáng nhỏ bé kia là cả một rừng
    hỗn độn cảm xúc.

    - Chỗ này vắng vẻ quá, sao em biết nó ?

    - Vì em đến đây rồi.

    - ...

    - Chết, em để quên đồ. Anh quay lại chỗ củ lấy giùm em nhé. Em chờ anh ở đây.

    Dường như em đang muốn trã đủa bằng cách hành hạ tôi chạy tới chạy lui. Nhưng không sao. Tôi chìu em.

    - Em yêu anh.

    - Anh cũng yêu em mà.

    Em ôm tôi bằng tất cả sức lực em có được. Ánh mắt em nhìn tôi lưu luyến,
    dịu dàng, nụ cười em hiền hòa. Em lạ thật. Tôi không thể nào hiểu được
    em đang nghĩ gì.

    Xoay lưng lấy xe chạy đi, bỗng dưng tôi cảm giác rồi em sẽ không còn bên tôi nữa một ngày không xa. Mắt em lại xa xăm, khẽ khép.

    .................................................. .......................
    " Anh, đây là tất cả số tiền anh đã bao em, trả cho em khi em ngủ với anh. Thế thì em không còn là đĩ nữa anh nhé.

    Ngày hôm nay em đã tập làm đĩ - Nhưng cảm giác khó chịu lắm anh à. Đúng là em không hợp với nghề này. Hoàn toàn không ưa nó.

    Em không là đĩ, vì em yêu anh. Em đã ngủ với anh, nhưng không phải thân
    phận gái bao mà anh nghĩ. Em không phải loài hoa đêm anh thưởng thức.

    Em không muốn là đĩ, nên em ra đi để cuốn trôi cái thân phận ấy em đang mang.

    Nơi bắt đầu, sẽ là điểm dừng. Ngày xưa ở đây, đời cay độc cướp đi của em
    đời con gái, tiếng cười. Ngày hôm nay ở đây, em ích kỉ cướp đi cuộc đời
    mình.

    Anh à, xin lỗi, nhưng em không phải một con đĩ ! "

    ...
    " Nhớ, nhớ người con gái, và đôi mắt thu cả hồn tôi ...

    Nhớ, nhớ về đôi môi, một đôi môi hồng tươi trong nắng ...

    Nhớ, nhớ từng nụ cười, từng nụ cười say đắm tim tôi ...

    Và tim tôi, con ghi sâu mãi hình bóng ấy...
    ......

    Tôi đi tìm... tìm em nơi đâu ??? "

      La date/heure actuelle est 14/05/24, 08:37 am